đem cặp lên trường cho em đi " - Nhi trả lời và cúp máy không để Thùy nói thêm câu nào
Nhi quay sang 6 chàng trai vẫn còn ngồi ở đó
" Sao mấy anh không thay đồ ? " - Nhi hỏi
" Có đồ đâu mà thay " - 6 người đồng thanh
" Trời đất, thì bấm số tiếp tân nó đem đồ lên cho, em nghe mấy chị ấy nói mấy anh có IQ cao mà lại không nghĩ ra chuyện này hả , pó tay . com " - Nhi chán nản trả lời
" Ờ ha, ủa mà sao tiếp tân có vậy? " - 6 chàng ngây thơ
" Thì do chị Hân dự trữ sẵn đồ rồi mà , thiệt là " - Nhi lắn đầu
" ờ ha " - 6 chàng gật gù
" Trời, giờ còn ờ ha, thay đồ lẹ lên đi, sắp vô học rồi đấy " - Nhi nói xong rồi phóng cái vèo xuống, đón taxi và đi lên trường
5 nàng kia cũng xong và lấy xe mình đi đến trường
Nhi đến trường thì gặp Thùy, Thùy đưa cặp cho Nhi và cô nàng nhanh chân vô lớp, 5 nàng kia cũng ..... vừa vô luôn .
Tùng.....tùng......tùng......
Tiếng trống vang lên, mọi người đã ổn định chỗ ngồi và bà cô vào lớp
6 nàng lo lắng cho 6 chàng vì không biết có thay đồ và đi đến kịp không nữa
" Nè các em ổn định chỗ ngồi để cô điểm danh nhé" - Pà cô tươi cười
" Dạ " - Cả lớp đồng thanh, 6 nàng cũng đồng thanh nhưng trong lòng cứ thấp thỏm
" Hoàng Ngọc Nhi "
" Có"
" Nguyễn Ngọc Lam"
" Ơ,dạ có"
"Ngô Khả Hân "
"dạ,dạ có"
" Đăng Tuyết Hồng "
" Dạ Có"
" Sử Hồng Ngọc"
" Dạ có"
"........."
"Dạ có"
"........."
"........."
" Dạ có"
".........."
Dạ có"
"......."
"Dạ có"
" Lâm Huỳnh Anh"
" Dạ có"
" Vương Thiên Nam"
"..............."- im lặng
" Vương Thiên Nam"
Nam và 5 chàng kia từ ngoài chạy vô
" Dạ.....dạ có em " - Nam lau mồ hôi đổ đầy trên trán, 5 người kia cũng thở hì hà hì hụt
" 6 em đi trễ, tôi phạt 6 em đứng ngoài cửa đến giờ ra chơi " - pà cô nói
...............................................................
bạn đang đọc truyện tại chúc các bạn vui vẻ
....................................................................
" Thưa....thưa cô.....họ vi phạm lần đầu mong cô bỏ qua cho " - Nhi đứng dậy cầu xin khiến cả lớp bất ngờ và cả bà cô cũng vậy
" Không có bỏ qua gì hết, nội quy là nội quy , vi phạm thì bị kỉ luật.....em nên nhớ điều đó " - Pà cô lấy lại bình tĩnh trả lời
" Nếu cô muốn phạt thì .....em sẽ ra phạt cùng họ "- Nhi nói xong rồi đứng dậy đi ra, Huỳnh Anh và 5 người kia cũng hết sức bất ngờ, 6 chàng cũng vậy
" Thưa cô.......tụi em cũng chịu phạt cùng với họ " - 5 người nói xong rồi thì đi ra ngoài đứng luôn khiến pà cô tức muốn ói máu nhưng không ói được
12 người đứng ở ngoài nói chuyện suốt, Huỳnh Anh thì cứ nhìn ngoài cửa sổ chứ không tập trung nghe pà cô giảng bài
Sau khi kết thúc 2 tiết học, 3 tiếng trống vang lên liên hồi báo hiệu giờ ra chơi . Pà cô kia cũng cho 12 đứa vào lớp
" Phù, đứng sáng giờ muốn gãy cái chân luôn " - Nhi xoa xoa cái chân của mình
" Nhi, đi căntin không ? " - Huỳnh Anh đi lại chỗ Nhi rủ
" À ờ....Huỳnh Anh đi trước đi, lát Nhi xuống sau " - Nhi trả lời và kèm theo nụ cười dành riêng cho Huỳnh Anh, nụ cười bạn thân . Nam thấy Nhi cười với Huỳnh Anh thì trong lòng hơi đau tí mà không hiểu tại sao ( yêu rồi yêu rồi )
" Ừ, vậy lát Nhi nhớ xuống nhé " - Huỳnh Anh hơi khó chịu tí nhưng cũng mỉm cười đáp trả và đi xuống dưới căntin 1 mình
" Ê, hôm nay là giáng sinh, tối nay đi chơi không mí you ? " - Quân hỏi
" Tối nay hả, tối nay ông em ở nhà, em không đi được đâu " - Nhi trả lời
" Yên tâm, ông Nam.....tối nay tui giao nhiệm vụ cho ông phải rước con Nhi đi đến nhà thờ , ông mà không rước tui sẽ ...... tự hiểu hén " - Lam hâm dọa khiến Nam giả vờ sợ sệt
" Vâng vâng....tối nay em sẽ hộ tống chị Nhi đến nhà thờ ạ " - Nam ra vẻ sợ sệt khiến cả bọn phá lên cười, trong đó có Nhi......lần đầu tiên Nam thấy Nhi cười....1 nụ cười thật sự là của 1 thiên sứ
" Thôi, xuống căntin đi, tui đói bụng quá à " - Tuấn than
" Ông í, ăn hoài đi, rồi mập như con heo, mai mốt con Hân nó bỏ rồi đừng có mà khóc nhá " - Khánh trêu và nhận được 1 cái liếc sắc lẻm từ Hân tặng cho Khánh
" Thôi, đi căntin không? Mấy người không đi em đi à " - Nhi nói xong rồi đi luôn , và mấy người kia chạy theo. Cả đám vừa đi vừa nói chuyện cười đùa vui vẻ, nhưng.....đã có 1 người nhìn thấy......cô ta cười nửa miệng và.....đôi mắt hận thù luôn luôn hướng tới Nhi , Hoàng Ngọc Nhi
Chap 9:
12 người đi xuống căntin trước nhiều ánh mắt ngưỡng mộ có, ghen tị có,....nhưng phần lớn là ghen tị . Họ chọn 1 cái bàn trống và lại đó ngồi, nhưng......
Có 1 người con gái cùng đám đàn em đã đi lại xô họ ra và ngồi ở đó .
" Nè nè....bất lịch sự vừa thôi chứ...tụi tụi dành chỗ này trước rồ mà " - Hồng bức xúc nói
" Xin lỗi..nhưng tôi đã dành trước rồi....người nào dành trước thì của người đó....luật xưa đến nay vẫn vậy mà " - 1 người con gái ngồi đó lên tiếng với giọng nói vô cùng.....khinh người
" Bạn...." - Lam muốn đập cho con nhỏ đó 1 cái nhưng Nhi đã ngăn cản lại
" Mình ngồi chỗ khác đi...chỗ này có người ngồi rồi...người ta dành trước mình mà " - Nhi nói nhỏ vào tai Lam
" Nhưng mà....em không thấy nó quá đáng à " - Lam bực tức trả lời
" Kệ, mình đừng đụng chạm gì đến họ cả.....thôi...bỏ qua đi chị...nhịn được thì nhịn..đừng có hành động không suy nghĩ...sẽ gây ra hậu quả đó " - Nhi cố gắng giải thích cho Lam hiểu
" Thôi, mình ra bàn khác ngồi đi, xin lỗi đã làm phiền " - Nam lạnh lùng lên tiếng và cả bọn đi ra chỗ khác
" Nói chuyện như anh kia có thể tui sẽ nhường bàn cho .....còn nói chuyện kiểu cô gái này thì.....bộ cha mẹ cô không có dạy cô à " - Cô gái đó lại tiếp tục khinh người và đám đàn em cô cũng nhìn 12 người với ánh mắt rất rất là..... (tự hỉu hén)
Chát........
1 cái tát, 5 ngón tay được in vào khuôn mặt của cô gái đó trước sự ngỡ ngàng của mọi học sinh....đặc biệt là 11 người kia và Huỳnh Anh . Nhi lôi cô gái ấy ra và nói
" Tôi nói cho cô biết....cô xúc phạm đến tụi này nhiều rồi....tụi tui nhịn cô chứ không phải là không dám làm gì cô đâu....Cô chả là cái thá gì để tụi này nói chuyện đàng hoàng cả...Thiên Nam vì không muốn chiến tranh xảy ra nơi đây nên mới nói chuyện tử tế với cô.......Hạng như cô là hạng tép riêu không xứng để nói chuyện với chúng tôi.....RÕ CHƯA.... " - Nhi lạnh lùng đến đáng sợ....đôi mắt cô giờ đây đang chứa sự phẫn nộ đến tột cùng...
" Cô....." - Cô gái kia cứng họng....
Nhi bỏ cô gái ấy ra và quay mặt đi lên lớp...Cả bọn cũng đi theo ....Vậy là khỏi ăn khỏi uống gì luôn ( nhìn đói)
Họ đi khuất thì lại có ánh mắt đó nhìn họ.... Họ hoàn toàn không hay biết gì cả.....Ánh mắt đó cho biết họ sẽ gặp 1 sự trả thù rất độc ác....
Tại lớp:
" Hix, đói bụng quá đi à.... " - Tuấn lại tiếp tục than thở và đi về chỗ ngồi
" Nè mọi người....sao tôi cảm thấy có ai đó đang theo dõi chúng ta...." - Nam nhìn tất cả mọi người
" Sao tôi không cảm nhận được thế ? " - Khánh trả lời
" Em cũng cảm thấy như vậy....Hình như có ai đó đang theo dõi chúng ta....Em bắt đầu cảm thấy hơi bất an rồi " - Nhi nói
" Sao tất cả chúng tôi không cảm nhận được nó mà chỉ có 2 người cảm nhận được " - Hồng nhìn cả đám 1 lượt
" Chắc do 2 người coi phim nhiều quá nên bị nhiễm rồi đấy, làm gì có ai theo dõi chúng ta được " - Tuấn nói
" Em/ Tôi cũng hi vọng linh cảm của mình sai " - Nhi và Nam đồng thanh
" Thôi, vô học rồi kìa....ổn định chỗ ngồi đi " - Long kêu và cả đám người nào về chỗ người nấy
3 tiết học cuối cũng trôi qua 1 cách vô vị . 13 người không tập trung học được đó là.... Nhi, Nam, H.Anh, Hồng, Long, Khánh, Lam, Ngọc, Ái, Hân, Quân, Tuấn,Nhân
Nam và Nhi thì có chung 1 ý nghĩ:
" Thực ra linh cảm của mình đúng hay là sai...sao mình cứ cảm thấy có điều gì đó bất ổn " - 2 người cùng suy nghĩ
Long, Nhân, Quân, Tuấn, Khánh , Hồng, Lam, Ái, Hân, Ngọc thì cứ ngồi đó chơi. Và người cuối cùng là H.Anh, anh đang bàn tính gì đó vô cùng bí hiểm
Giờ ra về:
Cả trường ùa nhau ra về , H.Anh thì hôm nay hình như không đợi Nhi về mà đi luôn . Thùy thì đợi em gái trước sân trường . Nhi đi ra thì bị Thùy bắt cóc đem lên xe chạy về nhà.
Về tới nhà, Thùy lại lôi em lên phòng cho chuyên gia make up làm việc. Đúng 1 tiếng sau chuyên gia hoàng trả Nhi lại cho gia đình, bây giờ Nhi rất rất là kute. Đẹp lắm đấy
30 phút sau:
1 chiếc xe BMW mui trần đậu trước nhà Nhi, Nam bước ra , anh thật là lịch lãm và đẹp trai
" Chị 2...chuyện này là sao vậy ? " - Nhi ngạc nhiên quay qua nhìn Thùy hỏi
" Không có gì lạ cả....hôm nay em với Nam sẽ đi chụp hình cưới mà " - Thùy trả lời trước cái mặt ngơ ngác của em gái mình
" Nhưng.... "- Chưa để Nhi nói hết câu Thùy đã nhanh chân tống cô em gái mình vào xe của Nam và ra hiệu cho anh chạy đi
Trên xe:
Nhi cứ xoa xoa cái cục u của mình do pà chị yêu dấu gây ra (thật là tội nghiệp). Nam nhìn thấy bộ dạng Nhi bây giờ thì phì cười và nhận được 1 cái liếc sắc lẻm của Nhi thì im luôn, không dám hó hé gì
Chiếc xe của Nam dừng lại ở 1 tiệm áo cưới lớn mang tên là
THIÊN ĐƯỜNG
Nam nắm lấy tay Nhi đi vào cửa hàng . Có lẽ đã được đặt trước đồ, khi Nhi đi vào thì đám nhân viên đã lôi Nhi vào trong phòng thử đồ . Nam thì ung dung đi qua phòng thử đồ Nam mà thử đồ chú rể đã chuẩn bị sẵn cho mình
30' sau:
Nhi bước ra, trông cô thật đẹp mặc váy cưới . Nam cũng bước ra , trông Nam thật lịch lãm , đẹp trai và có gì đó hơi lạnh lùng khi mặc bộ đồ chú rể
2 người đi qua bên kia chụp hình , làm đủ kiểu dáng hết, nhưng họ đẹp đôi, ai cũng công nhận điều này cả
Sau khi chụp hình xong, hình của 2 người sẽ được gửi qua tất cả các tòa soạn của báo để đăng tin 2 người sắp tổ chức hôn lễ
Nam chở Nhi đi đến nhà thờ, 10 người kia đã đợi sẵn rồi
" Ê, sao tới trễ thế, làm tụi này lo muốn chết luôn , tưởng 2 người không trốn ra được đây chứ " - Nhân nói
" Hê hê, trốn ra khỏi nhà dễ lắm, chỉ cần nói có hẹn với đối phương là ok " - Nam cười ranh ma
" Giỏi quá hén " - Nhi nhéo Nam
" Á đau " - Nam la lên
" Thôi, đi chụp hình đi....nào...đi thôi "- Nhân hét lên và
" LET'S GO "
Cả đám đi mua quá trời đồ, chụp quá trời hình luôn, đủ mọi kiểu dáng.... Nhưng có 1 điều....đôi mắt ấy vẫn hướng về phía họ và lần này... đôi mắt ấy giận dữ hướng về phía Nam mà không phải là Nhi nữa
Sau khi đi chơi xong, Nam chở Nhi về....hôm nay quả thực là 1 ngày vui....rất vui đối với 2 người....có lẽ tình cảm của 2 người cũng có tiến triển nhưng cũng còn cãi nhau nhiều. Tản băng trong 2 người cũng tan chảy ra bớt rồi đấy
Không biết ngày mai sẽ ra sau, Nhi và Nam sẽ như thế nào???Đôi mắt phẫn nộ và tức giận dành cho Nam và Nhi thực ra là của ai??????
chap 10:
Sau khi đi chơi xong, Nam được giao nhiệm vụ phải chở Nhi về nhà , đây là nhiệm vụ bắt buộc phải hoàn thành và Nam cũng vui vẻ nhận lời ( ổng mà không nhận thì cả nhóm chắc xé ổng ra chấm muối mất )
Chiếc xe dừng lại trước cổng nhà Nhi, 1 người hầu chạy ra mở cổng . Nhi quay sang Nam
" Cám ơn anh đã đưa tui về nghen" - Thùy nhìn Nam mỉm cười, lần thứ 2 Nam lại thấy Nhi cười, nụ cười rất đẹp khiến Nam hơi say nắng tí
" Ờ, không có gì đâu....thôi cô vào nhà đi....Chúc ngủ ngon " - Nam trả lời và mỉm cười lại
" Ờ, ngủ ngon , pipi" - Nhi mở cửa bước xuống và vẫy tay tạm biệt Nam
" PiPi "- Nam cũng vẫy tay lại và anh lái xe mình về nhà
Nhi bước vào nhà, lại 1 lần nữa , đôi mắt ấy lại quan sát Nhi . Nhi cũng linh cảm là vậy, cô quan sát xung quanh và không thấy ai
" Chắc là mình sợ quá thôi " - Nhi nghĩ vậy và bước vào nhà
" Nhi, hôm qua con đi đâu mà không về? "- Ông Nhi đã ở phòng khách từ đời nào, khi Nhi bước vô thì gặp ngay ông
" Dạ....hôm qua cháu đi với bạn "- Nhi run run trả lời
" Bạn nào ??? "- Ông Nhi quay sang Nhi
" Dạ,chị Hồng, chị Lam, chị Ngọc, chị Hân, chị Ái, Thiên Nam, Long, Nhân, Khánh, Tuấn, và Quân ạ " - Nhi cuối xuống trả lời
Ông Nhi nghe thí 2 chữ THIÊN NAM thì lập tức gật đầu hài lòng
" Thôi, cháu lên phòng ngủ đi...mai còn đi học " - Ông Nhi bảo, lập tức cô nàng phóng như bay lên phòng thở phào nhẹ nhõm
Ở bên dưới:
" Quản gia Thương, hình cưới của con Nhi với thằng Nam gửi qua tất cả các tòa soạn hết chưa " - Ông Nhi hỏi
" Thưa ông chủ, đã gửi qua hết rồi ạ "- Ông quản gia trả lời
" Ta muốn ngày mai tin 2 đứa đám cưới sẽ được in ở trang đầu của mọi báo, ông mau kêu họ in ngay trang đầu cho ta " - Ông Nhi ra lệnh
" Dạ " - Ông quản gia trả lời tiếp và lui xuống bấm từng số điện thoại từng tòa soạn yêu cầu báo phải in trang nhất tin Hoàng Ngọc Nhi và Vương Thiên Nam đám cưới
Sáng hôm sau:
Trên mọi mặt báo đều in hình Nhi và Nam mặc đồ cưới bên dưới còn ghi:
tiểu thư gia tộc họ Hoàng Ngọc và Thiếu Gia gia tộc họ Vương ngày .... đám cưới
Nhi và Nam hôm nay đến trường ( ông Nhi ép) thì bị 1 đám học sinh nam lẫn nữ xúm lại chúc mừng
" Chúc mừng chúc mừng 2 người"
" Chúc mừng chúc mừng....đám cưới nhớ mời tụi này nhá "
" chúc mừng, hạnh phúc nhá "
.....................
.....................
....................
bla......bla.......bla.....
" Cám ơn.....cám ơn....cho...tụi tui qua dùm đi " - Nhi cố chen chân ra khỏi đám đông này
" Cho tụi tui ra dùm đi " - Nam hét lớn khiến tụi học sinh không ai dám lại gần
Bây giờ Nam rất rất bực mình , cái bọn này không la không được . Sau đó Nam kéo tay Nhi lên lớp . Huỳnh Anh lúc đó cũng bước vào, thấy mọi người đứng 1 tụ thì ngạc nhiên bèn đi lại
" Mấy bạn đứng đây chi đông thế ? " - Huỳnh Anh hỏi
" À, hôm nay báo đăng tin Nhi với Nam tuần sau đám cưới, nên tụi này chúc mừng ý mà " - 1 thằng con trai vừa nói vừa chìa tờ báo ra đăng hình Nam và Nhi mặc đồ cưới
"
tiểu thư gia tộc Hoàng Ngọc và thiếu gia gia tộc họ Vương ngày .....đám cưới
" - Huỳnh Anh vừa đọc vừa vò tờ báo lại......Sau đó anh đi thẳng lên lớp
Tại lớp :
" Bực quá.....đi " - Nhi la lên
" Làm gì cô bực " - Nam ngồi nghe nhạc cũng không yên bèn quay qua hỏi
" Thì anh không thấy hả.....tự nhiên báo đăng tin 2 đứa mình cưới....tui chắc không ai khác ngoài ông tui hết " - Nhi bực khi nhắc đến tờ báo
" Kệ, chuyện này sớm muộn gì cũng công bố, cô bực làm gì cho tốn sức, ngồi nghe nhạc như tui đây không sướng sao " - Nam vừa nói vừa đeo tai phone lên
" Ai rảnh như anh mà ngồi nghe, tui lo muốn chết đây " - Nhi gắt
" Bực hả, đi uống cafe đắng với tui không ?? "- Nam rủ
" Cafe đắng hả, đi liền đi liền " - Nghe đến cafe đắng thì Nhi phóng qua Nam kéo đi không cần giữ ý tứ con gái gì hết ( pó tay pà này) . Huỳnh Anh nhìn theo, trong lòng anh đau nhói, đôi mắt anh chứa đầy hận thù
" Vương Thiên Nam, tôi không có thù oán gì với anh....nhưng anh đã cướp đi Ngọc Nhi của tôi thì đừng trách tại sao tôi ác " - Huỳnh Anh thầm nghĩ và bước đi
Nhưng còn 1 người nữa nhìn Huỳnh Anh và 2 người kia với đôi mắt chứa đầy sự chết chóc và cái nụ cười nửa miệng . Cô ta đang chuẩn bị cho 1 kế hoạch hoàn hảo chưa từng có, kế hoạch đó có thể sẽ xuất hiện ở đám cưới Nhi và Nam
Một lúc sau thì 10 người kia vào lớp, họ thấy cặp của Nam và Nhi ở trong lớp mà lại không thấy họ đâu hết
" Ê, cặp của thằng Nam và Nhi kìa " - Khánh chỉ
" Thấy rồi, ủa mà 2 tụi nó đi đâu mất rồi ?? " - Hồng ngó xung quanh
" 2 người họ hồi nãy xuống căntin rồi " - 1 nhỏ trong lớp nói
" Ừ, cám ơn " - Lam trả lời . 10 người quăng cặp vào chỗ ngồi và cùng nhau đi xuống căntin
Tại căntin:
Họ ngó xung quanh kím Nam và Nhi, đập vào mắt họ là 2 đứa đang đúc bánh cho nhau ăn, và đúc sữa cho nhau uống
" Ê ê, có thằng nào tốt bụng tát tao 1 cái coi tao mơ hay tao tỉnh vậy " - Nhân nói và .........
Chát..............
Tuấn tát cho Nhân cái bốp làm chàng Nhân bất tỉnh nhân sự
" Sao mày tát chị mạnh vậy Tuấn, để cho nó bất tỉnh nhân sự vậy ? - Quân chỉ
" Ông kia....dám tát chồng tui đến bất tỉnh .....giờ thì coi pà xử ông như thế nào ??? " - Lam nói và ....
Chát........
Chàng Tuấn cũng bất tỉnh nhân sự luôn
" Ê, Quân, Khánh, tao với 2 thằng bây khiêng 2 thằng này lại chỗ Nam và Nhi đi " - Long chỉ 2 thằng bất tỉnh nhân sự nằm ở dưới và nói . Quân và Khánh gật đầu
Sau đó 3 người khiêng Nhân và Tuần lại chỗ Nam và Nhi . Nhi và Nam nhìn nhau không hiểu chuyện gì cả thì....
Rầm.....
3 chàng kia quăng Nhân và Tuấn xuống không thương tiếc
" 3 thằng mày có thể nào nhẹ tay được không, bộ 3 thằng mày không thương thân tiếc ngọc hả " - Tuấn ngồi dậy phủi quần, xoa xoa lưng
" Hix, đau quá.....đồ 3 thằng vũ phu " - Nhân cũng ngồi dậy
" Hehe " - 3 thằng cười ranh ma
" Ê, sao tập trung dưới đây hết vậy ?" - Nam hỏi
" Thì đi kím 2 người, thí 2 người ở đây nên lại chơi " - Ái trả lời tỉnh bơ
" Vậy ngồi đi, tính làm người mẫu cho tụi này xem à " - Nhi nói và cả bọn kéo ghế ra ngồi
" Được tụi này làm mẫu cho ngắm là phước 3 đời đó nghen " - Ngọc nói
" Thôi cám ơn à...." - Nhi cười
" Hôm nay 2 người tình tứ quá hen " - Quân nhìn 2 người nắm tay và cười ranh ma
" Làm gì tình tứ ??? " - Nhi và Nam đồng thanh
" Đó đó......nắm tay đó....không phải tình tứ thì là gì ? " - Long nắm tay Hồng nói. Nhi và Nam nghe thế thì bỏ tay ra và gương mặt rất ngượng ngùng . Cả bọn phá lên cười, đua nhau chọc Nhi và Nam khiến 2 người muốn kiếm cái lỗ nào chui xuống cho bớt xấu hổ
chap 11:
Rất may, tiếng trống đã cứu họ .....khi nghe tiếng trống lập tức 2 người phóng như bay lên lớp và vào chỗ ngồi . 10 người kia thì chạy lên muốn hụt hơi
Pà cô đi vào, trên tay cầm một xấp thiệp cưới của tụi nó .
" Nào ,các em trật tự...lớp trưởng....em phát thiệp này cho từng bạn trong lớp cho cô " - Pà cô ra lệnh . Lớp trưởng đi lên nhận lấy đống thiệp cưới và phát cho từng bạn
Người nào nào cũng cầm lấy và mở ra, thiệp cưới của tụi nó trang trí đẹp lắm. Huỳnh Anh cũng mở ra và anh cười nửa miệng ( sắp có chuyện xảy ra rồi đây )
Nhi và Nam ngạc nhiên, thiệp cưới của tụi nó tự nhiên sao lại có ở đây . 2 đứa đều đoán được do ai bày ra rồi , không ai khác là ông Nhi và Pama Nam ( toàn cáo già không đấy nhá)
Sau
Công Chúa Lạnh Lùng và Hoàng Tử Lạnh Lùng
Gửi Link xem cho bạn bè:
Facebook
Chào bạn ! trangwaphay.mobie.in là wapsite cung cấp truyện hay thủ thuật game,game hay,ứng dụng hay.... miễn phí hàng đầu việt nam. Hãy truy cập thường xuyên để cập nhật mới nhất nhé..!